album-art

00:00

TẢI MP3 – TÂM TỪ

Bạn thân mến.

Có người hỏi: Tại sao viết chì có cục tẩy? Chẳng phải câu trả lời đã quá rõ ràng rồi sao.

Đó là để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp, hoặc để xóa hoàn toàn một đoạn văn nào đó…

Vậy, có bao giờ bạn tự hỏi mình: Phải chăng trong cuộc sống này, chúng ta cũng cần có một cục tẩy cho riêng mình? để xóa đi những sai lầm của người khác và của chính bản thân ta.

Có lúc, chúng ta keo kiệt, không dùng đến cục tẩy đó, khiến cho những trang giấy của “cuộc đời” đầy những nhem nhuốc, những dòng gạch,  xóa!

Ai trong chúng ta, cũng có lúc gặp phải sai lầm, và chúng ta, cũng gây ra những lỗi lầm khắc sâu trong lòng người khác.

Có người ghi nhớ để rồi mãi mãi khắc khoải vì vết thương đó! Có người đi giải quyết, và tạo lên trang giấy trống trơn, phẳng lặng, để viết lên những bài viết về cuộc đời, đặc sắc hơn, ý nghĩa hơn.

Người ta nói rằng, cuộc đời là một trang giấy trắng, và chính chúng ta sẽ quyết định viết nó như thế nào.

Khi một đứa trẻ mới vào lớp một, cô giáo không cho chúng viết bằng viết nguyên tử mà viết bằng viết chì! Vì sao?

Bởi vì, bàn tay yếu ớt của các em bé nhất định sẽ có lúc, viết những nét nguệch ngoạc, sai từ này, từ khác… Và khi đó, các em bé phải cần dùng đến cục tẩy, để tẩy đi những chữ viết chưa đúng, chưa đẹp của mình.

Chúng ta cũng vậy, không ai sinh ra, đã có thể viết lên được những bài ca về cuộc đời của chúng ta một cách chuẩn không cần chỉnh.

Có lúc, chúng ta vì vội vã mà đi sai phương hướng, dẫn đến những hậu quả khôn lường, có lúc vì chủ quan mà mắc sai lầm không thể sửa chữa.

Vậy khi mắc phải những sai lầm, thì chúng ta phải làm sao? Chúng ta ngồi trách móc bản thân, hay hứng chịu những lời trách móc của người khác? Như vậy, có giải quyết được gì không?

Lúc ấy, nếu chúng ta biết dùng cục tẩy “bốn bước”để xóa đi những sai lầm mắc phải, và làm lại từ đầu, với những bước đi thận trọng hơn. Như thế không phải là tốt hơn sao.

Bạn nên nhớ, không ai có thể trưởng thành, mà chưa một lần vấp ngã hay mắc sai lầm!

Mỗi em bé trước khi biết đi, cũng trải qua quá trình chập chững, với không ít lần vấp ngã… Đừng tự trách bản thân mình quá nhiều bạn nhé!

Cũng đừng trách móc những người khác, khiến họ cảm thấy họ kém cỏi, mất hết niềm tin vào chính bản thân họ.

Hãy biết chấp nhận sai lầm như một điều tự nhiên trong cuộc sống, để đối mặt với sai lầm và thất bại một cách nhẹ nhàng hơn.

Bạn biết đấy, cục tẩy sinh ra để xóa đi những chữ viết chưa được tròn trịa, chưa được chính xác, thì chúng ta cũng hãy dùng cục tẩy “bốn bước” của mình, để tẩy đi những sai lầm của mình và người khác mắc phải.

Đừng quá khắt khe với người khác, cũng đừng chỉ nhìn vào những sai lầm của họ mà đánh giá con người họ!

Bất kỳ ai cũng có lúc mắc phải sai lầm, quan trọng là họ biết họ sai để sửa! Còn chúng ta, đừng chỉ biết nhìn vào những sai lầm đó, mà hãy nhìn và nghĩ đến những gì họ đã cố gắng, đã nỗ lực để làm tốt công việc của họ.

Có câu chuyện về chiếc bánh bị cháy, bạn đã nghe bao giờ chưa?

Một người phụ nữ phải làm việc 8 giờ một ngày, lại còn chăm sóc gia đình, và làm hết mọi công việc của một người nội trợ.

Một ngày nọ, cô mệt nhoài với hàng tá công việc ở văn phòng, khiến cô có cảm giác như kiệt sức. Về nhà, cô còn phải dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn cho chồng và con của cô.

Khi người chồng đón con từ trường về, cũng là lúc chị nướng xong mẻ bánh quy trong lò. Thế nhưng, vì quá mệt, nên cô đã để quên nó một lúc, khiến cho một vài cái bị cháy!

Lúc ăn tối, đứa con quan sát xem có ai nói gì về những chiếc bánh cháy đó không, nhưng chẳng có ai lên tiếng cả!

Khi dọn bát đĩa, người vợ ngỏ ý xin lỗi về những cái bánh cháy, nhưng người chồng dịu dàng nói:

Có gì mà em phải xin lỗi chứ, hơn nữa mùi vị nhưng chiếc bánh ấy rất ngon.

Người vợ mỉm cười hạnh phúc…

Khi đứa con đi ngủ, nó thì thầm hỏi cha nó: Có thật ba thích ăn bánh quy cháy không?

Người cha trả lời: Không con ạ. Nhưng hôm nay, mẹ con rất mệt, mà vẫn phải chuẩn bị bữa ăn cho cha con chúng ta. Cho nên, chúng ta không nên làm mẹ buồn. Mà con này, một vài chiếc bánh cháy, có ảnh hưởng đến ai đâu chứ! 

Thế đấy! Có bao nhiêu người, không để ý đến một vài chiếc bánh cháy trên đĩa bánh? Không nhiều lắm phải không bạn?

Cũng như vết mực đen trên tờ giấy trắng. Có lúc, chúng ta chỉ biết nhìn vào những sai lầm, khuyết điểm của người khác, để rồi lên tiếng chỉ trích, mà quên rằng họ đã cố gắng rất nhiều.

Hãy sống bao dung hơn bạn nhé! Để cục tẩy của bạn mòn dần theo năm tháng, đừng bao giờ để cục tẩy của bạn mãi mãi như mới xuất xưởng!

Bởi vì, nếu không sử dụng đến cục tẩy, cuộc đời của chúng ta, sẽ chi chít những vết gạch xóa, sau những lần mắc sai lầm.

Một tờ giấy như vậy, có đẹp đẽ gì không bạn? Hãy để nó là một tờ giấy được viết nên bởi những trãi nghiệm, những thử thách, quyết tâm và cả sự tha thứ và bao dung nữa, bạn nhé!

We use cookies in order to give you the best possible experience on our website. By continuing to use this site, you agree to our use of cookies.
Accept