Mẹ nuôi em biết bao khổ cực
Em nuôi mẹ em tức giận hờn
Kể ra ai khổ cực hơn
Là em hay mẹ? thiệt hơn rõ ràng
Một công mẹ nuôi sanh khổ cực
Năm canh dài thức đủ năm căn
Nuôi em bú mớm mẹ chăm
Chén cơn manh áo giường nằm ấm êm
Khi nóng bức đêm dài mẹ quạt
Để cho em gió mát ngủ yên
Lạnh thì tay ấm mẹ hiền
Ô mem sưởi ấm chẳng phiền hà chi
Hai.. ba.. kể đến khi mãn kiếp
Cũng không sao kể hết công ơn
Giờ em nuôi mẹ thiệt hơn
Chi ly từng tí giận hờn oán than
Sao em lại ngược ngang đến thế !
Mẹ nuôi em nào kể chi đâu
Mẹ già sống được bao lâu
Đến khi mất mẹ… hối sầu ích chi.